Bạn yêu thích viết Nhật ký, Blog... Hãy mau chóng chọn cho mình một giao diện ưng ý nhất để tạo một Blog cho riêng mình.

Thứ Ba, 30 tháng 12, 2014

Anh à, hôm nay em khóc nhé!

Liệu câu xin lỗi của em có cứu vãn được tình cảm của chúng ta không? Cho dù em không hoàn toàn sai nhưng em vẫn xin lỗi anh, khi yêu rồi em sẽ không coi trọng lòng tự trọng của mình nữa em sẽ đánh đổi nó để giành lại người đàn ông của đời em.

Anh à, hôm nay em khóc nhé!

Hơn 1 năm mình quen và yêu nhau rồi anh nhỉ? Em nhớ cái ngày vừa quen nhau lúc nào anh cũng làm em cười ngoác miệng, em suốt ngày ti toe chọc anh xong lại được nũng nịu bên anh, em thích được nghe anh nói chuyện, e thích được nghe anh hát, cái giọng sao mà nhẹ nhàng mà ấm áp thế.

Read Comments
  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS

Bao giờ lòng mới bình yên?


Đã qua hai tháng rồi, từ ngày anh cất bước rời xa em.
Khi yêu nồng cháy bao nhiêu, khi quay lưng lại hững hờ lạnh nhạt bấy nhiêu.
Em thật ko hiểu, con người ta có thể dễ dàng yêu và dễ dàng quên đến như vậy hay sao.
Hai tháng trôi qua, nỗi nhớ trong em chưa hề nguôi ngoai, nước mắt em vẫn rơi khi nhớ về kỷ niệm của đôi mình.

Thật nhiều, thật đẹp, nhưng.... càng nhiều, càng đẹp thì lại càng đau anh à.
Ngày ngày lặng lẽ vào face của anh, nhìn anh vui vẻ mà lòng em quặn thắt.
Ai bảo: chỉ cần nhìn thấy người mình yêu hạnh phúc thì mình cũng sẽ mỉm cười.

Read Comments
  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS

Em buông tay, anh nhé!!


Từ nay, em sẽ không ngốc nghếch nữa. Em sẽ là một cô gái vui vẻ, tự tin, xinh đẹp hơn, em xứng đáng với những thứ tốt đẹp hơn so với những gì nhận từ anh… anh ạ, em không muốn mình buồn như vậy nữa.

Đã một năm rồi phải không anh, em không muốn đôi mắt mình đẫm lệ… Những lúc em tưởng rằng đã có thể quên anh thì anh lại xuất hiện. Em cảm giác mình giống như một con rối, không thể kiểm soát được cảm xúc của mình anh ạ. Anh dẫn em đi từng bước… từng bước một… nhưng sau tất cả, sau những nụ cười, em lại quay về với nỗi buồn chỉ mình em thôi.

Mọi người vẫn nói em có nụ cười thật đẹp, nhưng anh biết không, có một câu nói rằng: “Người buồn nhất là người có nụ cười đẹp nhất”. Em cũng không biết, liệu đó có phải là lý do…

Read Comments
  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS

Thứ Hai, 29 tháng 12, 2014

Tình ảo qua đi, nỗi đau thật còn mãi...


Giờ này, phố phường đã yên tĩnh lắm rồi, trên mạng cũng không còn ai online đêm nữa. Hôm nay tròn 6 tháng em và anh không còn liên lạc.

Chính thức mà nói, em đã bị anh “đá” ở tuổi 19 ngọt ngào. Sáu tháng qua, tất cả chúng ta đã thay đổi thật nhiều, em cũng vậy cười nhiều hơn mỗi ngày nhưng sau nụ cười ấy, em không biết, trong tim mình liệu có là nước mắt? Đêm nay, em tĩnh giấc sau một ít phút chập chờn, sờ lấy điện thoại, đúng ngày này, giờ này nửa năm trước, anh nói lời chia tay.

Read Comments
  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS

Quán cũ - Nơi chúng ta đã từng bên nhau

Hãy cứ yêu thương theo cách mà bạn muốn, đừng sợ tổn thương vì chỉ khi tổn thương bạn mới nhận ra đâu là hạnh phúc thực sự.

Wind café, một tối thứ 7…

Tiếng chuông gió va vào nhau leng keng tạo thành một chuỗi âm thanh nghe vui tai, điều hòa mát lạnh, bản nhạc không lời “River Flow In You” vang lên đều đều trong không khí đông đặc của quán. Thiên An ngồi một góc, tay khuấy nhẹ lớp bọt sữa của ly matcha vừa được phục vụ mang lên, vừa nghĩ ngợi linh tinh. Chốc chốc cô lại ngó ra cửa như đang tìm kiếm ai đấy. Nếu thấy vị khách nào bước vào cô lại ngẩng đầu lên, sau đó một tia thất vọng sẽ hiện lên nơi đáy mắt. Những hành động ấy chẳng thể lọt khỏi mắt của Nguyên – chủ quán Wind. Anh tiến lại gần, mang theo đĩa bánh tiramisu vị trà xanh đặt xuống trước mặt cô, tiện tay kéo chiếc ghế đối diện và ngồi xuống. Cô không buồn nhìn lên, vẫn nằm gục xuống bàn. Biết cô nàng khách hàng này đã lâu, Nguyên chẳng để ý đến sự hờ hững của cô, anh gõ nhịp nhịp tay xuống mặt bàn, buông ra một câu trúng tim đen cô nhóc:

Read Comments
  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS

Yêu xa...

Yêu một người ở xa, niềm yêu thì lớn đấy, nhưng con gái vốn yếu lòng, lại rất dễ mềm lòng bởi những lo lắng rất gần, dù nhỏ thôi, những lúc như thế, chỉ yêu thôi, dù lớn đến đâu, dù nhiều đến cỡ nào, liệu đủ???


Người ta cứ sợ, yêu xa dễ thay đổi, sợ xa mặt thì sẽ cách lòng, đúng đấy, bởi có ai mà không dễ mủi lòng, trước một yêu thương rất thật, rất gần. Nhất là khi ta đã có một niềm thân thương quá lớn, quá quen, như một thứ thiết yếu trong cuộc sống nghiễm nhiên là phải ở bên ta mỗi ngày, lại phải cách xa ta, lâu và xa đến thế. Những lúc như thế, tình yêu dù có lớn cỡ nào, cũng không hẳn sẽ trọn vẹn mãi đâu.

Yêu một người ở xa. Khi cần một bờ vai để tựa, người ấy sẽ không có ở bên. Khi cần một bàn tay để lau nước mắt cho , người ấy sẽ không về kịp với bạn...

Read Comments
  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS

Kết thúc - Em sẽ là người buông.


Thật khó để quên một người nào đó mà ta đã yêu bằng cả trái tim mình. 
Nhưng khó không có nghĩa là không thể.

Ngày qua em cứ mong chờ một hình bóng tưởng chừg đã xa mãi. 
Chỉ mong được một lần sẽ thấy anh.

Nhưng....
Khi thấy rồi thì chỉ mong chờ đừng bao giờ gặp nữa.

Đèn mờ trong quán cafe k thể nhìn rõ khuôn mặt anh, nhưng nụ cười ấy thì sao em lại thấy rõ quá
Anh đang đi cùng người anh đang yêu.
Có lẽ là vậy. 

Read Comments
  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS

Hãy yêu đi khi còn có thể.


Cuộc sống này đôi lúc không phải lúc nào cũng được như ý muốn. Nhưng yêu và được yêu là loại hạnh phúc và may mắn nhất mà con người có được trong cuộc đời này...

Thử tưởng tưởng nhé, nếu sống một cuộc sống rất nhiều tiền bạc, quyền lực nhưng chưa từng biết yêu ai thật lòng bằng cả trái tim chân thành hoặc được ai đó yêu thương thật lòng không toan tính.

Thì sẽ rất cô độc và nhạt nhẽo đúng không? Tình yêu không có đúng sai chỉ cần trái tim rung động là đủ.

Read Comments
  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS

Nỗi đau chưa thể nguôi



Có những nổi đau không thể nào nguôi ngoai theo thời gian như con người ta vẫn thường nói

Có phải chăng ngta tự lừa dối chính mình rằng mình k đau để có thêm chút mạnh mẽ nào đó bước tiếp.

Khi người phụ nữ trở nên yếu đuối nhất cũng là lúc họ sắp trở thành người mạnh mẽ nhất.

Bước qua một cuộc tình đầy nước mắt và đau khổ, con ngta thường rút ra một bài học nào đó cho riêng mình.

Họ có thể ngang tàn, hỗn xược, nhìn đời toàn màu đen, và không tin tưởng ai cả.

Read Comments
  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS

Đừng yêu em vô tâm như thế


Truyện ngắn dành cho những ai đã đã từng vô tâm với người mình yêu, với những trái tim đôi lần lạc lối, với những khối óc đang hoang mang với tình yêu của mình…

Hơn 2 năm không liên lạc, hôm nay biết tin anh trở về nước, tôi không biết lòng mình nên vui hay buồn nữa. Cảm giác của tôi lúc này bồi hồi khó tả vô cùng. Cầm điện thoại đi lại trong phòng không biết có nên gọi cho anh không? Cũng chẳng biết anh đã thay số điện thoại chưa nữa, đã bao lâu thế rồi cơ mà. Tôi cũng mơ hồ không rõ liệu khi tôi gọi tới ở đầu dây bên kia có câu hỏi đầy lạ lẫm "Ai đấy?" không đây? Đầu óc tôi đầy rẫy những hoang mang, bởi tôi sợ nhiều thứ…

Gặp anh rồi liệu tôi có dám đứng trước mặt anh không? Sau những gì tôi đã làm, những gì anh đã chịu tổn thương vì tôi? Tôi quả thực không xứng… tôi lấy tư cách gì mà đòi gặp lại anh? Và anh có lý do gì phải vẫy tay chào hỏi khi nhìn thấy tôi cơ chứ? Giữa hai chúng tôi còn mối quan hệ gì nữa đâu? 1 lâu đài cát vun đắp bao lâu cuối cùng cũng chỉ mất chưa đầy 1 phút để những con sóng tạt đổ, và tình yêu… thì cũng giống như vậy…

Read Comments
  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS